*********RU HỒN CHIẾN SỸ*****
Ngày ấy
anh chưa
tròn mười
tám,
Sức
trẻ thanh xuân khí thế hào hùng.
Chưa một lần nếm hương
vị tuổi
xuân,
Cùng đồng đội anh lên đường
Nam tiến.
Đội
ngũ điệp trùng tiến
quân ca hùng tráng.
Dép vẹt
mòn, vai nặng
trĩu ba lô.
Cành lá nguỵ
trang những
làn sóng nhấp
nhô,
Rừng
chuyển động vang lơì ca tiếng
hát.
“Xẽ dọc trường sơn đi cứu nước,
Mà lòng phơi phới dậy tương lai.”
Nay hòa bình hoa lá xanh tươi,
Tương
lai anh một nấm mồ
không xác,
Bao xuân về
không một
nén nhang.
Tương
lai anh những
người mẹ mất con,
Sống
quằn quại,
chết không hòm không chiếu.
Tương
lai anh người vợ thơ hiền dịu,
Đã hi sinh chờ
anh suốt
cuộc đời.
Nay thanh bình chẳng thấy tăm hơi,
Bóng xế
chiều,
sống âm thầm đau khổ.
Tương
lai anh những đứa con không bố,
Sống
bơ vơ
cho qua tháng
qua ngày.
Khi lớn
lên không theo kịp
dòng đời,
Chốn
giang hồ
con bán thân nuôi mẹ.
Cho con anh là những vùng kinh tế,
Là lao nô cho các nước láng giềng.
Nhục
nhã thay khi họ
bán buôn,
Con cháu anh trên thi trường tàn ác.
Nhục
E-Bay, nhục Đài
loan, Đài bắc,
Nhục
Trung hoa và nhục
khắp thế
gian,
Hàng trăm
ngàn cô gái Việt
nam,
Bị
bán buôn, đọa đày tủi nhục.
Nghe chăng
anh hàng trăm
ngàn tiếng
khóc,
Xin loài người
hãy thương
xót chúng
tôi.
Tương
lai anh chỉ
cánh một
cánh tay,
Một mảnh ruộng
bao nhọc
nhằn đau
khổ.
Tương
lai anh không
con không vợ,
Tìm đâu ra một
mái ấm
gia đình.
Vì thân anh không đủ sức cạnh tranh,
Kinh tế thị trường
loại anh ra ngoài cuộc.
Tương
lai anh bãi
tha ma nhơ
nhuốc,
Bầy
quạ đen
vẫn ngày tháng ngóng chờ.
Tương
lai anh là đêm tối mịt
mù,
Là năm
tháng năm
tháng sống
trong tủi hổ.
Tương
lai anh là đôi nạng gỗ,
Lê bước
dài, đăm
chiêu ngắm
hòang hôn.
Tương
lai anh cặp mắt mất hơn còn,
Để khỏi thấy
bao cảnh đời oan nghiệt.
Tương
lai anh là mỗi khi bệnh
tật,
Không đủ tiền đút lót
thuốc
thang.
Tương
lai anh: những
phế binh hoang tàn,
Bởi
chất độc
da cam, những đợt bom rải
thảm.
Dành cho anh những lời
ru văng
vẳng,
Từ Ba
đình đảng cất
tiếng ầu ơ...
“Có hòa bình, độc lập tự
do,
Nhờ
công ơn của anh hùng liệt sĩ.
Hỡi
bà con xóm làng đồng
chí,
Thương
gia đình liệt sỹ thương
binh.
Hãy hát vang trong những buổi họp hành,
Khi xuân về,
vài nén nhang thăm hỏi.”
Ru nữa đi những
bài ca đỗi mới,
Kinh tế thị trường
theo định
hướng tà ma.
Ru nữa đi cho vang mãi bài ca:
Dân làm chủ,
tiền đảng
ta đút túi.
Ru năm
châu những
bài ca hoà giải,
Cho Viêt kiều một cơ hội cửa
sau.
Hãy về đi, Về lẹ, Về
mau,
Đảng
thèm lắm đống bơ thừa kiều
thải.
Ru nữa đi trẽ
vui đùa thoải
mái,
Ru nữa đi người
già bớt đớn đau.
Ru nữa đi cho thế hệ mai sau,
Không còn thấy
những đống
vàng ta giữ.
Ru hãy ru cho tàn phế binh yên nghỉ,
Không một lời ai oán than phiền.
Ru cho ta nơi đây
chốn ba đình:
Xây lâu đài, Mở kinh doanh Bằng máu xương chiến sỹ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét